VƯỢT QUA NỖI SỢ THẤT BẠI (VÀ CẢ THÀNH CÔNG)
Con người là một sinh vật đa phức, vì con người có tâm trí.
Sự thật thì rất đơn giản, còn người đi tìm kiếm Sự Thật thì lại rất phức tạp, vì họ có tâm trí. Tâm trí với những câu chuyện, niềm tin, góc nhìn, trải nghiệm, tích luỹ, kết luận,.. Hay còn gọi là bản ngã hoặc tính cách.
Những gì chúng ta tin mình là, hình thành nên tính cách của mỗi người. Những gì chúng ta tin mình không phải là, hình thành nên bóng tối (shadow) của mỗi người.
Sự thật là chúng ta vừa là tính cách của mình, vừa là bóng tối bên trong mình, và còn vượt ra cả 2 điều này.
Mâu thuẫn chỉ xảy ra ở góc độ của tâm trí, khi mà phần tính cách và phần bóng tối mâu thuẫn với nhau. Khi mà có sự bất hoà hoặc từ chối một phần nào đó bên trong của mình.
Đây là lúc mà sự nghi ngờ, nỗi sợ bắt đầu xuất hiện. Vì có 2 tiếng nói trái ngược nhau nên bạn không biết nên tin vào tiếng nói nào và bắt đầu tự nghi vấn và sợ hãi, lo lắng. Một phần bên trong bạn muốn tin vào điều này, muốn đạt được những ước mơ hoang dại nhất của mình, nhưng một phần khác lại nói rằng bạn không đủ, đừng có mơ mộng.
Và nỗi sợ thất bại sẽ kéo đến để bạn không hành động, vì nếu hành động và thất bại thì sẽ phải chấp nhận sự thật rằng tiếng nói “bạn không đủ” là đúng. Và mọi cảm giác đau đớn từ những trải nghiệm trong quá khứ chỉ ra rằng bạn không đủ sẽ lại xuất hiện và khiến bạn khổ sở.
Và nỗi sợ thành công cũng sẽ gõ cửa để bạn không hành động, vì nếu hành động và thành công, bạn sẽ phải chấp nhận sự thật rằng bản ngã của mình không phải là thật. Những tiếng nói mà bạn luôn tin từ trước đến nay rằng “tôi không đủ” không phải là Sự Thật mà chỉ là ảo tưởng mà thôi. Và đối với bản ngã lúc này, đó không khác gì là một sự tự sát. Nếu bạn đồng nhất với bản ngã của mình, chắc chắn bạn sẽ không hành động vì không muốn đối mặt với cảm giác đau đớn ngang với tự sát đó, đúng chứ?
Bạn thấy đó, một khi chúng ta vẫn còn đồng nhất với tâm trí, chúng ta sẽ còn tự